Kính thưa quý Ân Nhân,
Mỗi người chúng ta ai cũng có những bước ngoặc làm thay đổi cuộc đời. Đối với
con, sự xuất hiện của “Hội Bạn Nguời Cùi “ vào một buổi chiều cuối thu năm 2003
chính là bước ngoặc của cuộc đời con. Hội đã đến đem theo sự thương yêu và cả
một khung trời tươi sáng trong nước mắt tủỉ thân và niềm vui mừng khôn xiết của
cả gia đìng con.
Ông ngoại con mắc bệnh phong cùi đã lâu lắm rội. Truớc đây ông con làm nghề
thợ mộc, nhưng từ khi bị bệnh chẳng con ai muốn đặt hàng hay mua nữa. ngày ấy ,
bao nhiêu gánh nặng đề lên cái lưng còng của bà ngoại và mẹ con. Khi buổi sớm
còn tinh sương, dù trời nắng hay mưa, khi mọi nguời còn đang say giấc trong chăn
ấm nệm êm thì mẹ con cùng bà ngoại đã lăn lội dưới sông hồ để hái từng cọng rau,
mò từng con ốc đem bán kiếm tiền và chỉ ước mong mỗi ngày gia đình có được
bữa cơm, bữa cháo
no là hạnh phúc
lắm rồi. Để có tiền
cho con đi học
chiều về mẹ còn
phải đi gánh nước
thuê cho những nhà
trong xóm. Những
lúc mẹ kêu đau
lưng, con thương
mẹ đến ứa nước
mắt, vừa đấm lưng cho mẹ mà con thấy xót đau trong lòng!

Khi con học đến cấp 2 bà ngọai con yếu qúa không thể nào đi làm được nữa, mẹ
con lại thêm vất vả hơn. Nhiều lúc con chỉ muốn nghỉ học để mẹ khỏi phải đi
gánh nuớc thuê nữa nhưng mẹ không cho. Với tất cả sự tần tảo vất của mẹ, rồi
con cũng đã lên đuợc cấp 3, được vào ngôi trường mà con mơ uớc, con vui mừng
xiết bao. Nhưng bên cạnh đó có biết bao khó khăn vì ,mẹ con đã kiệt sức và phải
lo cho cả gia đình ông bà ngọai con. Cái nghèo nó cứ đeo bám mãi gia đình con.
Mẹ con chạy vay khắp nơi để có tiền cho con tiếp tục học, nhưng không ai dám
cho mượn vì nhà con nghèo qúa. Thật sự lúc đó con không còn hy vọng còn được
đi học nữa. Vậy mà ngay lúc đó Hội Bạn Nguời Cùi lại ở đâu xuất hiện. Con có
cảm giác như đây là những ông Bụt, bà Tiên đã ban phép mầu nhiệm cho con được
đến truờng mà không phải lo lắng chuyện sách vở hay học phí. Rồi con và mẹ lại
được Hội xây cho một ngôi nhà mới, ông bà con cũng được Hội sửa sang lại căn
nhà thay cho căn nhà tồi tàn, dột nát và đong đưa mỗi độ gíó mùa về. Và cũng từ
đó ông ngọai con được cấp tiền ăn hàng tháng và con nhận đuợc tiền học phí đều
đặn. Nhà con không còn cảnh bữa đói, bữa no như trước nữa.
Học xong 3 năm phổ thông, con thi đậu vào trường Cao Đẳng Sư Phạm Huế,
ngành Tiếng Anh. Giờ đây con đã tốt nghiệp Cao Đẳng với loại bằng giỏi. Con
thật sự rất vui sướng vì không làm cho quý ân nhân và Hội thất vọng. Hiện giời
con đang làm kế toán cho một công ty Cá Sấu. Công ơn này, con sẽ ghi sâu vào
tim, óc của con suốt đời này không dám quên. Với khả năng của con bây giờ giúp
con tự tin để bước vào đời mà không sợ ai kinh chê nữa, và có đời sống tốt đẹp
như bao người trẻ khác.
cuối thư, con kính chúc các Cô Chú trong Hội và quý ân nhân được nhiều may
mắn trong cuộc sống và thành công trong việc làm.
Con
Mỹ Lan